Dàn ý khái quát: “Cảm nhận của anh, chị về sự tương đồng và nét độc đáo của hai nhân vật Huấn Cao (Chữ người tử tù – Nguyễn Tuân) và Vũ Như Tô (Vĩnh biệt Cửu Trùng đài – trích Vũ Như Tô – Nguyễn Huy Tưởng).”
1. Giới thiệu khái quát về hai tác giả, hai tác phẩm và hai nhân vật
2. Trình bày ngắn gọn về nhân vật Huấn Cao
3. Trình bày ngắn gọn về nhân vật Vũ Như Tô
4. Tổng kết so sánh:
a. Giống nhau:
- Đều là người nghệ sĩ có tài năng, tâm huyết, tạo ra cái đẹp, khát vọng cống hiến cho đời, có khí phách, ngạo nghễ trước cường quyền.
o Huấn Cao: là người nghệ sĩ trong nghệ thuật viết thư pháp “nét chữ vuông tươi tắn nó nói lên những cái hoài bão tung hoành của một đời con người”.
o Vũ Như Tô: là người nghệ sĩ với khát vọng xây được công trình lớn, tuyệt mĩ tô điểm cho đất nước, tranh tinh xảo với hóa công, xây Cửu Trùng đài.
- Đều là người nghệ sĩ có nhân cách cao cả:
o Huấn Cao có thiên lương trong sáng: không áp mình cho chữ vì cường quyền…
o Vũ Như Tô đã từng thà chết chứ không chịu phục tùng tên hôn quân bạo chúa.
- Đều là người nghệ sĩ có số phận bi kịch: tài năng không được trọng dụng, nâng niu cái đẹp bị vùi dập trong một xã hội phong kiến thối nát, suy vi.
b. Khác nhau:
- Tài năng: Huấn Cao (văn võ toàn tài) không chỉ là 1 người nghệ sĩ, mà còn là 1 anh hùng nghĩa hiệp, có khí phách hiên ngang. Vì quyền lợi của nhân dân mà ông bất chấp tất cả tính mạng cam chịu là kẻ “phản nghịch”, lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa nông dân chống lại triều đình phong kiến bất công.
- Nhận thức:
o Huấn Cao sáng tạp cái đẹp do cảm hóa trước tấm lòng “biệt nhỡn liên tài” của quản ngục. Tài năng, khát vọng, hoài bão của ông gắn liền với lợi ích của nhân dân, vì cuộc sống ấm no của nhân dân. Huấn Cao chiến đấu lật đổ triều đình phong kiến giúp nhân dân khỏi cảnh khổ đau, nghèo đói, chết chóc.
o Bằng việc thực hiện khát vọng của mình mà Vũ Như Tô đã vô tình đẩy nhân dân vào cảnh cùng đường bế tắc, loạn lạc, khổ đau, khiến nhân dân oán hận.
- Cái đẹp mà người nghệ sĩ sáng tạo ra: Huấn Cao – bức thư pháp và Vũ Như Tô – Cửu Trùng đài
o Huấn Cao tạo ra cái đẹp ngay trong ngục tù tăm tối, nó chào đời, hạ sinh trong thế giới của tội ác. Nhưng cái đẹp có sức mạnh kì diệu nâng đỡ, cảm hóa, thanh lọc tâm hồn con người (quản ngục, cảnh cho chữ)
ð Cái đẹp do Huấn Cao tạo ra được nảy sinh và nâng niu trân trọng bởi nhân dân. Cái đẹp đi liền với cái thiện.
o Cái đẹp mà Vũ Như Tô theo đuổi lại vô tình trở thành cái ác khiến nhân dân đau khổ lầm than. Cửu Trùng đài đã lấy đi mồ hôi, nước mắt, xương máu của người dân vô tội, đi ngược với lợi ích của nhân dân, bởi vậy dù nó xuất phát từ khát vọng chính đáng song nhân dân vẫn nhìn nhận đó là nguyên nhân của nỗi khổ. Kết cục, cái đẹp siêu phàm của Vũ Như Tô đã bị huy diệt bởi nhân dân, Cửu Trùng đài bị đốt cháy.
- Bi kịch cái chết:
o Huấn Cao: Huấn Cao chết là sự hy sinh của người anh hùng được nhân dân kính trọng, ngưỡng mộ, thường xót. Trước giây phút ra pháp trường, ông vẫn sáng tạo cái đẹp, một con người rất mực tài hoa, coi thường cái chết. Đối với nhân dân, ông là người anh hùng, vị cứu tinh của họ. Căn nguyên cho bi kịch của Huấn Cao là sự tương phản giữa khát vọng, lí tưởng đẹp đẽ cao khiết về cái đẹp của người nghệ sĩ, người anh hùng và hoàn cảnh xã hội tăm tối (xã hội phong kiến suy tàn).
o Vũ Như Tô: Vũ Như Tô chết dưới lưỡi dao của nhân dân bởi họ cho rằng ông với việc xây Cửu Trùng đài là nguyên nhân dẫn đến cảnh cơ cực, lầm than trong thiên hạ. Họ trách móc, oán thán, căm ghét ông. Nhân dân xem ông và bạo chúc là cùng một phe. Đối với nhân dân, Vũ Như Tô là một tội nhân. Căn nguyên cho bi kịch của Vũ Như Tô: không chỉ do sự mâu thuẫn giữa khát vọng nghệ thuật kì vĩ của ông và bối cảnh xã hội phong kiến thối nát mà còn do sự “ngây thơ”, “mơ mộng” của chính ông trong việc giải quyết mối quan hệ giữa nghệ thuật cao siêu thuần túy và lợi ích thiết thực của nhân dân. Vũ Như Tô đắm mình trong niềm đam mê nghệ thuật có phần mù quáng, ảo vọng xa rời thực tế, cuộc sống của nhân dân.
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật:
o Huấn Cao: nhân vật trung tâm của một truyện ngắn lãng mạn
o Vũ Như Tô: nhân vật trung tâm của một vở kịch lịch sử (bi kịch lịch sử)
5. Đánh giá chung
a) Lý giải sự tương đồng và khác biệt
b) Ý nghĩa của việc so sánh: Qua 2 nhân vật, Nguyễn Tuân và Nguyễn Huy Tưởng đã:
- Gửi gắm quan niệm nghệ thuật có ý nghĩa sâu sắc:
o Nguyễn Tuân với quan niệm thẩm mĩ: cái đẹp luôn chiến thắng bất diện, đi liền với cái thiện. Nó cảm hóa, thanh lọc tâm hồn con người. Tác giả gửi gắm phương châm sáng tạo nghệ thuật phải là sự thăng hoa của cái tài và tâm.
o Nguyễn Huy Tưởng đặt ra vấn đề giữa nghệ thuật và cuộc đời, giữa khát vọng của người nghệ sĩ và khát vọng của nhân dân, từ đó khẳng định nghệ thuật chân chính là nghệ thuật vì cuộc sống, vì con người. Người nghệ sĩ phải đặt lòng mình giữa cuộc đời.
- Thể hiện tấm lòng tri âm, đồng cảm, trân trọng với số phận và vẻ đẹp của người nghệ sĩ trong lịch sử và cuộc sống
- Bộc lộ phong cách nghệ thuật độc đáo của mình.
The post Dàn ý so sánh nhân vật Huấn Cao và Vũ Như Tô appeared first on Công thức học tập.